Có bữa đi đường, cầm tay lái mà mắt cứ hếch lên để ngoẹo trái, ngoẹo phải cái cổ để ngắm hai hàng cây bênh đường, xương cổ kêu răng rắc luôn. Tự nhiên có cái suy nghĩ có vẻ hoài cổ lắm lắm. Thấy cuộc đời con người sao nó giống cái lá quá trời vậy, từ non non rồi chín muồi, rồi già đi, lá vàng úa rồi rụng. Cũng có khác chi đời người - đời "cát bụi" đâu.
Có những ngày ngước nhìn lên trời, hóng xem có chú chim nào bay qua bay lại không? Thấy thích mấy chú chim dữ, tự do tự tại, được bay đến mọi phương trời mình thích, ngoại trừ việc dễ bị mấy gã có hứng thú đi săn chim, bắn chim rình rập. Có lẽ vì thích được đi du lịch, thích xê dịch, đi đây đi đó nhiều mà đôi khi lại muốn biến thành mấy chú chim ấy.
Bất chợt thấy một cuộc sống nhàm chán, lặp đi lặp lại sẽ khiến bản thân mình già nua đi lúc nào không hay. Nó sẽ tiêu diệt tâm hồn của minh mất, ôi thôi...chỉ nghĩ đến thôi đã thấy hãi hùng cmnr.
Sign up here with your email
ConversionConversion EmoticonEmoticon